Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

VÀI LỜI TRI ÂN SÂU SẮC




VÀI LỜI TRI ÂN





Lê Hữu Lợi* - Giảng viên
Bộ môn Lý luận chính trị - trường Đại học Bạc Liêu
Số điện thoại: 0976065979 - Email: leloi1501@gmail.com
          Bài viết chính là tất cả những gì tôi muốn gửi đến ngôi trường thân yêu, những con người thân yêu của tôi một lời tri ân sâu sắc nhất qua 4 năm gắn bó và học tập, tu dưỡng của bản thân. Những gì tôi có được như ngày hôm nay, đó chính là sản phẩm của một môi trường giáo dục có chất lượng, với những thầy cô tận tình dạy dỗ. Nhân kỉ niệm 10 năm thành lập trường Đại học Đồng Tháp (2003 - 2013), với cương vị là cựu sinh viên của trường, tôi muốn gửi những lời chúc, lời tri ân sâu sắc đến nhà trường cùng những quí thầy cô của tôi trong suốt thời gian tôi theo học qua những dòng tâm sự ngắn dưới đây.
          Bốn năm đã trôi qua kể từ khi nhận được tấm giấy báo trúng tuyển vào Đại học Đồng Tháp, giây phút ấy thật hạnh phúc biết bao. Tôi như vỡ òa vì sung sướng, vì sự bất ngờ ấy, đây chính là bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Năm 2007, trường mang tên là trường Đại học sư phạm Đồng Tháp, vẫn đang trong giai đoạn mới hình thành và phát triển, còn khó khăn trong việc xây dựng cơ sở vật chất và nguồn nhân lực cho nhà trường. Tôi còn nhớ lúc ấy dãy hiệu bộ, những bức tường sơn đã cũ, dãy A1 dùng để phục vụ cho việc dạy học cũng thế, giảng đường cũng vậy...Nhắc lại như thế để chúng ta thẫy rõ sự phát triển không ngừng của trường cho đến ngày hôm nay là một vấn đề phủ nhận. Đó là kết quả của sự quyết tâm phấn đấu của các thế hệ sinh viên, giảng viên và cán bộ công viên chức nhà trường.
          Tôi thực sự tự hào vì điều đó, trường Đại học Đồng Tháp đã mang lại cho tôi nhiều thứ, nhiều kỉ niệm mà suốt đời tôi không bao giờ quên được, xin có vài lời chia sẽ cùng các bạn.
          Chủ tịch Hồ Chí Minh của chúng ta có nói: "Hiền dữ phải đâu là tính sẵn, phần nhiều do giáo dục mà nên". Giáo dục chính là quốc sách hàng đầu của nước ta, nó không quyết định đến việc phát triển nhân cách của một con người, mà theo Bác Hồ là "Phần nhiều". Nói như thế để chúng ta thấy rõ, giáo dục rất quan trọng, mỗi cấp bậc giáo dục có vai trò, vị trí khác nhau. Ở đây tôi muốn đề cập đến giáo dục đại học, xuất phát từ nền tảng giáo dục phổ thông, giáo dục đại học góp phần bồi dưỡng kiến thức cho chúng ta, đặc biệt một khối lượng kiến thức đại cương và chuyên ngành để chúng ta bước vào cuộc sống xã hội, công việc một cách vững vàng hơn.
          Vấn đề đầu tiên mà tôi cũng như các bạn sinh viên khác có được, đó là kiến thức, đòi hỏi trong mỗi sinh viên cần phải tích lũy trong suốt 4 năm học của mình trên giảng đường đại học. Để nắm vững hết những kiến thức vừa đại cương lẫn chuyên ngành thì không hề dễ dàng chút nào, nhất là khi vào năm thứ nhất, môn đầu tiên được học đó là môn triết học Mác - Lênin ( bây giờ là những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác - Lênin). Sinh viên phải thực sự cố gắng, tự học, tự nghiên cứu rất nhiều qua quá trình hướng dẫn tận tình của giảng viên mới nắm vững được kiến thức. Bản thân là một sinh viên chuyên ngành giáo dục chính trị, với đặc điểm chuyên ngành phải tích lũy những kiến thức khô khan, trừu tượng nên việc lựa chọn  một phương pháp học tập tích hợp riêng cho mình là rất khó khăn. Vì vậy, điều đó cũng nhờ vào sự dìu dắt của thầy cô, nhà trường tạo điều kiện, sau khi kết thúc năm học cuối cùng tôi cũng đã nắm vững một cách tương  đối hầu hết các kiến thức của chuyên ngành mình và dùng nó để vận dụng vào công tác giảng dạy sau khi ra trường đạt hiệu quả rất cao.
          Thứ hai, kỹ năng là một thứ mà tôi cũng đã học được từ sự rèn luyện của nhà trường thông qua việc học tập, nghiên cứu, tham gia các hoạt động phong trào Đoàn, Hội sinh viên, các câu lạc bộ rèn luyện kỹ năng... Nhớ lại, lúc mới bước vào ngưỡng cửa đại học, cảm giác của một cậu sinh viên năm thứ nhất thật khác thường, vừa ngại ngại, thấy cái gì cũng mới, kỹ năng cũng chưa có. Qua 2 học kì học tập, tham gia phong trào và sinh hoạt đoàn, hội, một số kỹ năng cơ bản đã dần hình thành, nhưng phải trải qua cả một quá tình rèn luyện rất khó khăn...học hỏi rất nhiều ở bạn bè, thầy cô. Ở đây, trải qua 4 năm học, tôi đã tự rèn luyện cho mình một số kỹ năng dưới đây, xin được chia sẽ với các bạn: kỹ năng tự học có hiệu quả, kỹ năng phát biểu trước đám đông, kỹ năng tổ chức sự kiện, phong trào, buổi sinh hoạt, kỹ năng sống...
          Thứ ba, sự tự tin và giàu cá tính cũng giúp cho một sinh viên ngày càng hoàn thiện hơn. Tự tin trong học tập và trong công việc, có cá tính riêng cho mình, đa dạng về cách tổ chức hoạt động. Đây chính là thế mạnh của sinh viên trường Đại học Đồng Tháp, một phong cách trẻ trung và đầy tinh thần nhiệt quyết. Với khẩu hiệu "Sinh viên trường Đại học Đồng tháp, học lực bền vững, tự tin, giàu cá tính" của mình. Trường ta đã không ngừng vươn xa, đạt được mục tiêu ấy, sản sinh ra nhiều thế hệ sinh viên ra trường có chất lượng, tính từ khóa ra trường đầu tiên năm 2007. Hầu hết nhờ sự tự tin về kiến thức mà mình đã học và vốn kỹ năng có sẵn thì sinh viên ra trường đã hầu hết xin được việc, thậm chí làm nhiều nơi, đa dạng ngành, có người làm việc ở cơ quan nhà nước, dạy ở các trường phổ thông, cao đẳng - đại học,ở các công ty, doanh nghiệp trong và ngoài nước..... Bản thân cũng may mắn có được việc làm khi mới ra trường và đang công tác tại một môi trường mô phạm - đại học Bạc Liêu.
          Có thế nói, qua 3 vấn đề mà tôi đã học tập được qua quá trình học tập ở mái trường đại học, mong sẽ giúp các bạn sinh viên, các thế hệ tiếp theo của trường xem là một bài học kinh nghiệm cho mình để ngày càng phát huy hơn nữa thương hiệu của đại học đồng tháp trong tương lai.
          Dừng lại ở vấn đề trên, mỗi khi nhớ lại kỉ niệm thời sinh viên, tôi lại không bao giờ quên khoa giáo dục chính trị của tôi và các bạn học, nơi đã gắn bó gần gủi với tôi trong suốt thời gian qua. Sự tận tình dạy bảo, giáo dục của các thầy cô trong khoa đã cho tôi học tập được nhiều điều cho đến ngày hôm nay, mặc dù tôi không còn học nữa, tôi thật sự vinh hạnh vì điều đó, tự hào vì quí thầy cô đã cống hiến hết mình vì sự nghiệp trông người mà Bác Hồ đã nói: "Vì sự nghiệp mười năm thì phải trồng cây, vì sự nghiệp trăm năm thì phải trồng người". Do đó, thông qua đây, tôi muốn gửi một lời tri ân sâu sắc, một lời cảm ơn chân thành đến quí thầy cô trong khoa GDCT  nói riêng và trường Đại học Đồng tháp nói chung. Đặc biệt, tôi không bao giờ quên một người thầy, vẫn sớm hôm soạn giảng, nghiên cứu phương pháp dạy nhằm nâng cao hơn nữa chất lượng giáo dục đại học, nhất là đối với chuyên nghành giáo dục chính trị, người đã đem hết tâm huyết cả đời mình cho sự nghiệp dạy học, đào tạo những sinh viên chuyên ngành giáo dục chính trị có bản lĩnh chính trị vững vàng, kỹ năng tốt, có chất lượng... ở đây tôi không tiện nói tên, thầy đã dạy tôi rất nhiều môn, nhưng ấn tượng đầu tiên với sự tận tình của một người thầy, người cha, đó là môn triết học Mác - Lênin, kể từ đó đã khiến tôi mến thầy, yêu thầy và quí trọng thầy hơn bởi những lời giảng thu hút của thầy, những câu chuyện rất đỗi đời thường, những lời dạy về mặt đạo đức rất sâu sắc đã giúp tôi học tập được nhiều..... Mặc dù, không dám nói trước thầy nhưng tôi vẫn lặng lẽ cảm ơn thầy, cảm ơn những lời giáo huấn đầy tình thương ấy của thầy dành cho tuổi trẻ chúng tôi, trong đó tôi hiểu nhất những điều đó. Bây giờ, mặc dù tôi không còn học nữa, nhưng với tấm bằng đại học loại giỏi có được, tôi luôn nhắc nhỡ bản thân rằng cần phải "uống nước nhớ nguồn" nhớ đến người thầy đã tận tình dạy dỗ tôi để đươc như ngày hôm nay, kết quả chính là một công việc tiếp nối từ thầy, là một người thầy giáo mẫu mực ở ngôi trường đại học.
          Tôi nguyện luôn dõi theo bước vinh quang của thầy cũng như thế hệ các thầy cô yêu quí của tôi để ngày càng hoàn thiện mình hơn, phấn đấu hết mình trong công tác giảng dạy, luôn bồi dưỡng chuyên môn, nghiệp vụ, phát dương quang đại những gì đã học được ở Đại học Đồng Tháp mà vận dụng để truyền thụ cho các thế hệ sinh viên tiếp theo cũng như truyền thụ những lời dạy quí báo ấy của người thầy kính yêu nhất của tôi đến với các bạn sinh viên sau này.
          Thay lời kết, cuối cùng, lại một lần nữa nhân dịp kỉ niệm 10 năm thành lập trường Đại học Đồng Tháp (2003 - 2013) với sự chân thành, biết ơn sâu sắc nhất, qua mấy dòng tâm sự, chia sẽ trên đây, tôi gửi đến quí trường, quí thầy cô yêu kính của tôi một lời tri ân sâu sắc không thể quên, một lời chúc cho sự thành đạt và phát triển của nhà trường trong tương lai, từ đây đến mai sau và sớm trở thành một trong những trường đại học lớn nhất nước ta trong tương lai. Tôi xin nguyện là một cậu học trò nhỏ của trường cho đến mai sau.

* ( Sinh viên lớp GDCT 2007A) - kính gửi